Nguyên Thạch

Mai tôi đi

Mai tôi về vùng trời cao gió lộng.
Khắc khoải nỗi niềm.
Ước vọng nặng gánh mang.
Mong thương yêu trang trải khắp thế gian.
Và hạnh phúc bình an cho cõi tạm.
 
Mai tôi đi.
Đừng lệ rơi đừng mây giăng ảm đạm.
Đừng điếu văn lời buồn thảm buổi biệt ly.
Từ chốn hư vô ta chợt đến chợt đi.
Phù du bèo bọt.
Hỏi có gì làm lạ.
 
Mai tôi đi.
Nơi đây dẫu thu đông nắng hạ.
Dẫu cuộc đời có nghiệt ngã thương đau.
Loài người ơi.
Hãy rộng lượng cho nhau.
Vì tất cả sẽ chìm vào quên lãng.
 
Tôi hiện thân.
Phận đời người di tản.
Em quê nhà ngục tối kẻ lưu vong.
Và bao triệu người mỏi mắt ngóng trông.
Đời nhân bản nỗi lòng vơi thương tiếc.
 
Mai tôi về.
Vùng trời cao xanh biếc.
Chúc cho người tha thiết mến thương nhau.
Bởi thế gian là cõi ngập thương đau.
Thì đừng hỏi.
Tại sao ?.
Tình nhân thế. 
  
Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 21.3.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Mai tôi đi"